Infantino và Trump: Đối đầu quyền lực làm chao đảo bóng đá thế giới

Gianni Infantino mới 18 tuổi khi lần đầu tranh cử chức chủ tịch câu lạc bộ nghiệp dư FC Brig-Glis ở thị trấn nơi ông lớn lên tại Thụy Sĩ. Không có thành tích thi đấu nổi bật, tuổi đời quá trẻ và đối đầu với những ứng viên giàu kinh nghiệm hơn, ông bị xem là lựa chọn ngoài lề.
Nhưng Infantino có tham vọng lớn, khả năng kết nối mạnh mẽ với cộng đồng người Ý nhập cư và một tư duy thực dụng hiếm gặp. Ông cam kết sẽ tìm tài trợ mới, mở rộng nguồn thu, và đặc biệt đưa ra lời hứa khiến tất cả phải chú ý: nếu đắc cử, mẹ ông sẽ đích thân giặt toàn bộ áo đấu của đội mỗi tuần.
Lời hứa giản đơn ấy lại mang về chiến thắng bất ngờ, mở ra con đường sự nghiệp giúp Infantino tiến từ một cậu trai vô danh đến vị trí người quyền lực nhất bóng đá thế giới. Câu chuyện năm 18 tuổi ấy đã phần nào hé lộ con người Infantino: táo bạo, sẵn sàng bước qua mọi ranh giới để đạt mục tiêu và có khả năng đánh trúng những nhu cầu rất đời thường của người khác.
Chỉ ít năm sau, phẩm chất đó đưa ông đến những cuộc gặp cấp cao nhất thế giới. Trong một hội nghị hòa bình tổ chức tại Sharm El-Sheikh, hình ảnh Infantino đứng chung sân khấu với Donald Trump, Abdel Fattah al-Sisi, Recep Tayyip Erdogan hay Emmanuel Macron lập tức gây chú ý.

Ông không nắm giữ bất kỳ chức vụ chính trị nào, nhưng lại xuất hiện giữa những người quyết định tương lai Trung Đông như thể đó là nơi thuộc về mình. Infantino tỏ ra đắc ý khi được mời góp mặt và không bỏ lỡ cơ hội chụp ảnh, phát biểu, quay video cho mạng xã hội và tuyên bố sẽ hỗ trợ tái thiết bóng đá ở Gaza. Ông nói mình có mặt ở đó theo lời mời trực tiếp của Trump.
Dù luôn khẳng định bóng đá không thể giải quyết vấn đề chính trị, Infantino dành phần lớn thời gian xuất hiện cạnh các nguyên thủ. Ông từng bay sang Washington tham dự lễ ký Hiệp định Abraham, tâng bóng trong điện Kremlin cùng Vladimir Putin, ngồi dự trận quyền anh với Thái tử Saudi Arabia Mohammed bin Salman.
Nhưng mối quan hệ đặc biệt nhất chính là với Donald Trump. Từ khi Trump tái đắc cử nhiệm kỳ hai, Infantino liên tục xuất hiện tại Mar-a-Lago và Nhà Trắng, góp mặt nổi bật trong lễ nhậm chức, mời Ivanka Trump chủ trì lễ bốc thăm Club World Cup, và quan trọng nhất là đưa văn phòng mới của FIFA đặt tại Trump Tower. Điều đó đồng nghĩa cơ quan quản lý môn thể thao lớn nhất hành tinh trở thành khách thuê của doanh nghiệp do chính tổng thống Mỹ sở hữu.
Infantino giải thích rằng duy trì quan hệ với lãnh đạo nước đồng chủ nhà World Cup là nhiệm vụ bình thường, nhất là khi Mỹ chiếm phần lớn doanh thu của FIFA. Nhưng mức độ thân mật giữa ông và Trump rõ ràng vượt xa yêu cầu công việc. Ngay cả chủ tịch Ủy ban Olympic quốc tế Kirsty Coventry, người phụ trách Thế vận hội Los Angeles 2028, dù đắc cử đã 9 tháng nhưng chưa từng xuất hiện công khai cùng Trump.

Với cựu tổng thống Joe Biden, Infantino chỉ gặp lướt qua tại hội nghị G20 và một lần ghé Nhà Trắng làm việc với cố vấn an ninh. Quan hệ với lãnh đạo Canada và Mexico, hai quốc gia đồng tổ chức World Cup, cũng hết sức mờ nhạt. Nhưng với Trump, Infantino không ngần ngại lặp lại khẩu hiệu “Make America Great Again”, khẳng định cả ông lẫn Trump “sẽ khiến không chỉ nước Mỹ, mà cả thế giới trở nên vĩ đại hơn”.
Hành động ấy vi phạm tinh thần trung lập chính trị mà bộ quy tắc đạo đức của FIFA quy định. Một số quan chức tỏ ra khó chịu vì việc Infantino quá thân thiết với một nhân vật gây tranh cãi, vốn bị chỉ trích vì chính sách nhập cư và xu hướng độc đoán. Nhưng Infantino hiểu rõ sức nặng của truyền thông, vì vậy rất khó tin nếu cho rằng hành động của ông là vô tình.
Mối quan hệ này đem lại lợi ích tài chính khổng lồ cho FIFA. Vé xem World Cup tại Mỹ được bán với mức cao gấp nhiều lần so với Qatar 2022, bãi đỗ xe trận chung kết có giá lên đến 175 USD mỗi chỗ. Mọi khoản thu đều miễn thuế và chảy thẳng vào tài khoản FIFA. Việc Trump bảo đảm cho FIFA một thị trường truyền hình khổng lồ khiến quan hệ hai bên càng khăng khít.
Sự kết nối giữa họ còn được xác lập từ nhiều năm trước. Năm 2018, Infantino mang đến Nhà Trắng hai tấm thẻ vàng và đỏ làm quà, ông đùa rằng Trump có thể dùng những tấm thẻ để “đuổi phóng viên”, khiến vị tổng thống lập tức thích thú.

Sau đó, trong chuyến thăm khác, Infantino đưa chiếc cúp vàng World Cup cho Trump cầm thử, điều vốn chỉ dành cho các nhà vô địch. Trump cầm chiếc cúp, lật qua tay, nói “đẹp thật, tôi có thể giữ nó không?”. Hình ảnh ấy trở thành biểu tượng cho một thời kỳ mà quyền lực của bóng đá bị đặt vào tay những người không thuộc về nó.
Nhưng câu chuyện của Infantino phức tạp hơn thế. Là con trai của một nhân viên đường sắt và một người bán hàng nhỏ, Infantino lớn lên trong gia đình nhập cư bình dân. Ông theo học luật ở Freiburg, gia nhập UEFA rồi nổi tiếng với vai trò điều hành lễ bốc thăm Champions League.
Khi Sepp Blatter sụp đổ bởi bê bối tham nhũng, Infantino bất ngờ trở thành lựa chọn thay thế hoàn hảo: trẻ trung, sạch về hồ sơ và được xem là “người Châu Âu hợp lý nhất”. Ông liên tục tìm cách mở rộng quyền lực của FIFA. Việc tăng số đội tại World Cup, tổ chức Club World Cup mới hay trao quyền đăng cai 2034 cho Saudi Arabia đều nằm trong chiến lược tối đa hóa doanh thu, nền tảng để Infantino giữ chắc quyền lực.
Những hành động này khiến Infantino vấp phải nhiều phản đối, đặc biệt từ các tổ chức nhân quyền và hiệp hội cầu thủ. Nhưng thay vì thảo luận, FIFA thường xuyên phớt lờ các nhóm này và đi tìm sự ủng hộ từ các liên đoàn nhỏ, những nơi nhận nguồn tài trợ ổn định từ FIFA.
Một số người mô tả phong cách của Infantino là “nịnh trên, ép dưới”: luôn mềm mỏng với những lãnh đạo giàu có và cứng rắn với những tổ chức yếu kém hơn. Việc ông né tránh giải quyết các vấn đề như quyền phụ nữ tại Iran hay khiếu nại từ Liên đoàn bóng đá Palestine chỉ củng cố quan điểm này.

Tuy vậy, không thể phủ nhận Infantino là người ám ảnh về bóng đá thật sự. Ông có thể ngồi một mình trên vỉa hè tại Washington để xem Inter Milan thi đấu Champions League, bất chấp vừa dự cuộc họp với tổng thống Mỹ.
Đó vẫn là cậu bé tóc đỏ mê bóng đá ngày nào, nhưng giờ mang trong tay quyền lực mà ít ai tưởng tượng nổi. Và đó cũng là nghịch lý lớn nhất hiện nay: một người yêu bóng đá đến mức hoang tưởng lại có thể vô tình làm tổn thương chính môn thể thao mà ông muốn bảo vệ.
Thế giới ngày nay thay đổi nhanh chóng. Thời điểm 2016, năm Trump bước vào Nhà Trắng và Infantino trở thành chủ tịch FIFA, giờ như một dấu mốc mở ra thời kỳ mới, nơi sự bạo liệt của chính trị và tính thương mại của bóng đá hòa vào nhau.
Trong thời đại ấy, hình ảnh Trump cầm chiếc cúp vàng World Cup với câu hỏi “Tôi giữ được không?” cùng nụ cười của Infantino phía sau chính là lát cắt nói lên tất cả: bóng đá thế giới đang ở trong tay những người coi giá trị lớn nhất của nó là thứ có thể mua được, đổi được và thương lượng được.
Mọi nội dung trên website được bảo vệ bởi luật bản quyền. Vui lòng không sao chép, tái bản hoặc sử dụng lại dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép bằng văn bản từ chúng tôi.
Link bài viết:https://kidskomachi.com/infantino-trump-quyen-luc-bong-da.html







